anh hận anh yêu em review

Chương 39 Tiểu Dục, Anh Đến Đón Em Về; Chương 40 Chương 40: Em Ở Bên Anh; Chương 41 Bị Mất Bị Phủ Bụi Thời Gian Đã Lâu; Chương 42 Em Là Vợ Anh; Chương 43 Ngoại Truyện 1: Tỉnh Lại; Chương 44 Ngoại Truyện 2: Hình Khải, Em Muốn Trở Thành Vợ Anh – End; Anh Hận Anh Yêu Em Anh biết không ? nhiều lần anh làm em buồn và giận nhưng anh đáng yêu quá cứ dỗ dành em, làm sao em có thể giận anh được lâu chứ . Trải qua bao nhiêu sóng gió, hi sinh, vượt lên trên tất cả nỗi đau và nước mắt, chúng ta là hai người yêu nhau nên vẫn bên cạnh nhau và sống Em Là Định Mệnh Đời Anh - You Are My Destiny 2020 Nội dung phim xoay quanh cuộc sống của cô nàng biên tập viên nghệ thuật trẻ xinh đẹp Trần Gia Hân, cùng câu chuyện tình ngọt ngào nhưng cũng không thiếu phần trắc trở với Vương Tích Dực. Trong chuyến tàu đến Hungary du lịch Nội Dung Truyện :17 tuổi thì anh trịnh trọng nói cho cô biết, cô là người phụ nữ của anh suốt đời;Cô cầm tay anh cúi gập người, cười đến nội XEM PHIM. Em Là Định Mệnh Đời Anh - You Are My Destiny 2020 Nội dung phim xoay quanh cuộc sống của cô nàng biên tập viên nghệ thuật trẻ xinh đẹp Trần Gia Hân, cùng câu chuyện tình ngọt ngào nhưng cũng không thiếu phần trắc trở với Vương Tích Dực. Trong chuyến tàu đến Hungary du Cách Vay Tiền Trên Momo. “Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên hoang. Bởi vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi.”Hình Dục không ngờ rằng hành động chặn xe trong mưa đã thay đổi cuộc đời cô. Cô từ một đứa trẻ mồ côi trở thành con cháu nhà cán bộ cao cấp, cũng từ đó trong cuộc đời cô xuất hiện một kẻ bá đạo mang tên Hình người điên đảo, bao nhiêu chuyện bất ngờ xảy ra nhưng không ngăn cản được tình yêu, từ đó bên nhau không thể rời xa. Nhưng, rốt cuộc phải cần bao nhiêu tình cảm mới có thể níu giữ nhau? Là câu hỏi mà tất cả những người đang yêu đều đang xem Review anh hận anh yêu emXem thêm 5 Tác Dụng Của Lá Lốt Đối Với Mẹ Bầu Có Nên Ăn Lá Lốt Và Những Điều Cần Lưu ÝMình ít khi đọc ngôn tình, nhưng dạo này hình như đọc hơi nhiều ngôn tình thì phải?! Nhiều lời khen dành cho “Anh hận anh yêu em”, cô em gái mình cũng dành khá nhiều ưu ái cho cuốn sách này, mình cũng thử xem sao 3Nhìn chung, quyển sách này, như phần lớn tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc khác, nội dung khá nhẹ nhàng, nhưng vẫn còn khá nhiều hạt sạn đánh giá chủ quan của mình. Điều khiến mình thắc mắc, trăn trở, khó hiểu nhất là chi tiết sau đây“Phó Gia Hào lại tiếp tục theo đuổi Hình Dục thêm một năm nữa, nhưng cuối cùng anh ta đành chọn cách từ bỏ, bởi vì một lý do nào đó, mặc dù rất không đạo đức, nhưng anh ta đã không thể kiên nhẫn được nên đã bị sự tò mò sai khiến, xem trộm nhật ký Hình Dục. Ngoài nội dung trong đó ra, Phó Gia Hào còn cảm thấy rất kinh ngạc với một việc khác nữa, nét chữ của Hình Dục rất gọn gàng và mềm mại, nhưng nhật ký lại viết rất rối loạn, mỗi một câu lại cách nhau tới hai ba dòng, chỉ mười mấy từ mà chiếm trọn cả trang giấy. Anh ta có cảm giác như Hình Dục nhắm mắt mỗi khi viết, hoặc viết trong tình trạng thiếu ánh sáng nghiêm trọng.”Anh chàng này vì "một lý do nào" mà lại xem trộm được nhật ký Hình Dục nhỉ? Thêm vào đó, anh ta đã đọc nhật ký hình dục rồi, mà lại còn ngoài nội dung trong đó ra’, anh ta lại kinh ngạc vì chữ viết Hình Dục trong nhật ký rất rối loạn ư? Có thật là anh ta đọc nhật ký Hình Dục rồi không đấy? Trong đó có nêu rõ lý do mà! Đọc xong đoạn này, mình có cảm giác cứ như tác giả muốn câu chuyện nó xảy ra như thế, nhưng lại chẳng cách nào nghĩ ra được một lý do thích hợp cho sự việc xảy ra vậy. Thấy chưng hửng luôn!Về Hình Dục, theo cách nghĩ chủ quan của mình thì nhân vật này được xây dựng với tính cách khá không ổn định. Có thể là motype nhẫn nhịn chờ đến một ngày người mình yêu nhận ra tình yêu của mình chăng? Không phải thế. Hay là kiểu một lòng mong cả đời ở bên cạnh săn sóc cho người ấy? Cũng không phải thế. Nhiều khi, mình còn chẳng hiểu được cô ấy nghĩ gì nữa. Nhưng cũng phải thú nhận một điều là có một câu nói của Tiểu Dục mà mình rất thích“Bản thân em là đứa hay suy nghĩ, không dám đặt tương lai vào tay người khác, tự mình làm chủ sẽ an tâm hơn.”Chi tiết Hình Khải đi tìm Hình Dục, thành thực mà nói thì khá vô lý. Nó đơn giản cứ như thấy một vật nhỏ xinh dưới đất, rồi cuối xuống nhặt lên ý...“Anh phải dùng cách nguyên thuỷ nhất, dùng thính giác, hơi thở, trái tim để cảm nhận, để tìm thấy người con gái anh trân trong hơn cả bản thân mình.”Lại còn có cái kiểu mà đứng đó, suy nghĩ một chút, rồi nghĩ ra, sau đó lao bổ đến chính xác cái nơi mà Tiểu Dục bị chôn vùi ở dưới nữa cơ đấy?! Ôi thôi, có thế mà bao nhiêu lực lượng cứu nạn tìm bao lâu không ra, còn thua cả một doanh nhân lần đầu đến vùng địa chấn nữa =Tuy nhiên, mình cũng dành cho quyển sách này 3 điểm cộng nho nhỏ wink emoticonĐầu tiên là cho bìa sách, mình thấy khá đặc biệt, không biết nên xoay nó theo hướng nào mới phải DThứ hai là cho chương cuối và phần ngoại truyện. Mặc dù kết thúc này khó có thể kết luận là HE, hay OE, nhưng đây là đoạn mà mình cảm thấy vừa lòng nhất trong cả cuốn sách, nói cách khác là không có quá nhiều điểm vô lý như mình đã nói ở trên ý ">Và cuối cùng, cho những trích đoạn nhẹ nhàng, ngọt ngào, đáng yêu và đầy tình cảm này…“Hình Khải vừa ho vừa cười. Có điều, những gì Hình Khải vừa nói là thật lòng, nếu anh có thể thoát được kiếp nạn này, anh nhất định sẽ tìm cách để đưa cô đi. Cô tình nguyện ở lại cùng sống chết với anh, nhưng lại không chịu thừa nhận là mình yêu anh. Ai tới phân tích giúp tôi xem, cô gái này đầu óc có vấn đề thật rồi đúng không?”“Anh thích em làm em gái hay là mẹ anh? Thôn trang mà em từng ở đa phần là người gia, nên phải bảo em đóng vai trưởng bối cũng không vấn đề gì.”“…” Hình Khải trợn mắt lườm cô, đột ngột cuối đầu xuống, áp môi mình vào môi cô, khẽ cắn một cái như có ý trừng phạt. Tiểu Dục, anh muốn em làm vợ anh." *ngẫm nghĩ* Có thật không? Rằng đôi khi, người ta xem nhẹ tính mạng của mình, vì vẫn có người trân trọng sự tồn tại của bạn?... anhnguyenflypro Thành viên tích cực Tham gia 21/8/2018 Bài viết 692 Đã được thích 3 Điểm thành tích 18 ANH HẬN ANH YÊU EM Tác giả Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây Thể loại Hiện đại, quân nhân, ngược, nam chính thâm tình, HE Độ dài 42 chương + 2 ngoại truyện Tình trạng Hoàn - đã xuất bản Link đọc ***** Khi thật sự đem lòng yêu thương một người, người ta thường sẽ cho đi tất cả, bởi nếu đã đem hết tâm tư đặt vào một người nào đó, sẽ chẳng có ai còn nhớ được rằng phải giữ lại cho bản thân mình thứ gì nữa. Hình Khải đã yêu Hình Dục theo cách như vậy, yêu đến khờ dại, yêu đến mềm yếu, yêu đến mức tình nguyện dành cả thanh xuân để đợi chờ. “Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên hoang. Bởi vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi.” Có người nói rằng “Khoảng cách xa nhất trên thế giới này là em yêu anh nhưng anh không biết”. Có lẽ đúng là như vậy. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, mà giấu chặt tình yêu ấy vào nơi sâu thẳm nhất trái tim mình. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, để rồi suýt chút nữa hai người họ đã để lỡ mất nhau. Hình Dục tên thật là An Diêu. Bố mẹ cô đều là quân nhân, không may hi sinh khi đang làm nhiệm vụ. Giây phút nhìn thấy thi thể của bố mẹ, An Diêu không còn muốn sống nữa, cô lao ra trước mũi xe của một cán bộ cấp cao, muốn được đi theo bố mẹ. Nhưng chiếc xe ấy đã kịp phanh lại, người ngồi trên xe không những không quát nạt cô, ngược lại còn ân cần hỏi han và nhận cô làm con nuôi. Từ đó, An Diêu bước chân vào nhà họ Hình, trở thành em gái nuôi của Hình Khải. Khi Hình Dục gặp Hình Khải, anh là một thiếu niên nghịch ngợm, thậm chí có phần hư hỏng. Anh cậy cha mình có quyền có thế, liên tục ra ngoài gây sự phá phách. Mẹ Hình Khải mất sớm, cha lại chọn sai cách để dạy dỗ anh, thế nên có thể nói, gặp được Hình Dục là điều may mắn nhất trong cuộc đời Hình Khải. Bởi vì chỉ có Hình Dục mới có thể hiểu được anh, không có cô, có lẽ anh sẽ mãi chỉ là một đứa trẻ mất phương hướng lấy chồng quyền thế. Ban đầu, Hình Khải vô cùng ghét bỏ cô gái quê mùa Hình Dục. Vậy mà chẳng biết từ bao giờ, cô đã âm thầm bước từng bước vào trái tim cậu thiếu niên ngang ngược ấy và sống trong trái tim anh từ thời niên thiếu cho đến mãi mãi sau này. Hình Khải yêu Hình Dục, yêu nụ cười, yêu đôi mắt, yêu cả những ánh buồn thấp thoáng lướt qua nơi đáy mắt dịu dàng. Đối với anh, cô quan trọng như không khí, thiếu cô, anh sẽ không thể sống nổi, bởi anh yêu cô hơn chính sinh mạng của mình. “Nếu có kiếp sau, anh nguyện làm một hạt mưa, thay thế giọt nước mắt đau thương, lướt qua đáy mắt em.” Trong cuộc đời của mỗi người, thanh xuân có lẽ là quãng đời đẹp nhất, vậy mà Hình Khải lại dùng khoảng thời gian quý giá ấy chỉ để âm thầm bảo vệ, chở che và yêu thương một người. Từ khi còn là cậu thiếu niên mười lăm tuổi đến khi trở thành một người đàn ông thành đạt, có lẽ mọi sự cố gắng, mọi nỗ lực của anh đều xoay quanh người con gái ấy. Thế nhưng, Hình Dục luôn cố đẩy anh ra xa và rồi suýt chút nữa cô đã bỏ lỡ một người đàn ông yêu cô hơn tất cả. Hình Dục luôn tỏ ra lạnh lùng với Hình Khải, không phải vì cô không yêu anh. Cô cũng yêu Hình Khải, rất yêu, nhưng cô lo sợ, cô sợ rằng nếu như nhận lời yêu anh rồi, đến một ngày nào đó hai người họ sẽ trở thành hai người xa lạ. Cô sợ anh sẽ vứt bỏ cô như cái cách anh rời xa những người con gái khác. Cô sợ mình sẽ chẳng giữ nổi trái tim anh. Thế nên, Hình Dục tình nguyện trở thành em gái của anh, yêu anh trong âm thầm. Yêu nhưng cố chấp không bày tỏ, Hình Dục đem tất cả nhớ thương của mình gửi vào từng trang nhật kí. Mình ước rằng Hình Khải có thể đọc được những câu chữ Hình Dục viết bằng tất cả thương yêu ấy sớm hơn một chút, nếu như vậy, có lẽ hai người họ sẽ được ở bên nhau lâu hơn. Và phải chăng, nếu Hình Khải có thể hạ thấp cái tôi của mình xuống một chút thì anh và cô sẽ không để lỡ những năm tháng tuổi xuân đẹp đẽ vô ngần. Nhìn chung thì “Anh hận anh yêu em” là một bộ truyện đáng đọc. Tuy nhiên, hình tượng nữ chính được xây dựng quá mức bi quan đôi khi làm mình cảm thấy ức chế. Sự bi quan của Hình Dục đã ngày càng đẩy Hình Khải ra xa, nhân sinh quan quá mức tồi tệ của cô đã làm khổ cả bản thân và Hình Khải. Cuối cùng, Hình Dục mất trí nhớ, cô biến thành một người hoàn toàn khác, như trở thành một đứa trẻ cần được Hình Khải chăm sóc, chở che. Mình không thích sự bi quan của nữ chính, nhưng rất ấn tượng và cảm động bởi tình cảm mà cô dành cho Hình Khải. Thế nên, thực sự mà nói thì cái kết này không làm mình thấy thoải mái. Mình không muốn Hình Dục quên đi tất cả, không muốn cô quên đi những thương yêu thầm kín mà cô chưa dám bày tỏ với anh, không muốn cô quên đi rằng cô từng cố chấp mà yêu người đàn ông ấy theo một cách rất đặc biệt của riêng mình. Nếu bạn sắp bị sâu răng bởi những bộ truyện sủng ngọt hoặc sắp nhồi máu cơ tim vì những tình tiết ngược lên bờ xuống ruộng, thì “quyến luyến” có lẽ sẽ phù hợp với bạn, một bộ truyện không quá bi thương và vừa đủ ngọt ngào. Xem thêm các chủ đề tạo bởi anhnguyenflypro Chia sẻ trang này Thông tin truyệnAnh Hận Anh Yêu EmTác giảĐánh giá từ 482 lượtEm đã từng là người yêu của anh, anh hạnh phúc với điều đó. Nhưng đó chỉ là quá khứ mà thôi, liệu em có phải là người dễ dàng thay đổi như vâỵ không? Và điều anh đau lòng nhất vẫn là Anh Hận Anh Yêu Em !Có những nguyên nhân khiến cho tình yêu của hai người không đến được với nhau. Chỉ vì Hình Dục tự ti cũng như không tin vào tình cảm của Hình Khải và Hình Khải lại nghỉ Hình Dục không yêu mình nên không cương quyết bài tỏ dẫn đến hai người họ phải mất đến ba năm...Đó là câu chuyện rất hay và ý nghĩa con người ở đời luôn đi tìm hạnh phúc ở xa xôi mà không biết mà nó ở ngay cạnh mình... Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 ReviewANH HẬN ANH YÊU EMTác giả Tiểu Hài Tử Ngươi Tới ĐâyThể loại Hiện đại, quân nhân, ngược, nam chính thâm tình, HEĐộ dài 42 chương + 2 ngoại truyệnTình trạng Hoàn - đã xuất bản*****Khi thật sự đem lòng yêu thương một người, người ta thường sẽ cho đi tất cả, bởi nếu đã đem hết tâm tư đặt vào một người nào đó, sẽ chẳng có ai còn nhớ được rằng phải giữ lại cho bản thân mình thứ gì nữa. Hình Khải đã yêu Hình Dục theo cách như vậy, yêu đến khờ dại, yêu đến mềm yếu, yêu đến mức tình nguyện dành cả thanh xuân để đợi chờ.“Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi.”Có người nói rằng “Khoảng cách xa nhất trên thế giới này là em yêu anh nhưng anh không biết”. Có lẽ đúng là như vậy. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, mà giấu chặt tình yêu ấy vào nơi sâu thẳm nhất trái tim mình. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, để rồi suýt chút nữa hai người họ đã để lỡ mất Dục tên thật là An Diêu. Bố mẹ cô đều là quân nhân, không may hi sinh khi đang làm nhiệm vụ. Giây phút nhìn thấy thi thể của bố mẹ, An Diêu không còn muốn sống nữa, cô lao ra trước mũi xe của một cán bộ cấp cao, muốn được đi theo bố mẹ. Nhưng chiếc xe ấy đã kịp phanh lại, người ngồi trên xe không những không quát nạt cô, ngược lại còn ân cần hỏi han và nhận cô làm con nuôi. Từ đó, An Diêu bước chân vào nhà họ Hình, trở thành em gái nuôi của Hình Hình Dục gặp Hình Khải, anh là một thiếu niên nghịch ngợm, thậm chí có phần hư hỏng. Anh cậy cha mình có quyền có thế, liên tục ra ngoài gây sự phá phách. Mẹ Hình Khải mất sớm, cha lại chọn sai cách để dạy dỗ anh, thế nên có thể nói, gặp được Hình Dục là điều may mắn nhất trong cuộc đời Hình Khải. Bởi vì chỉ có Hình Dục mới có thể hiểu được anh, không có cô, có lẽ anh sẽ mãi chỉ là một đứa trẻ mất phương đầu, Hình Khải vô cùng ghét bỏ cô gái quê mùa Hình Dục. Vậy mà chẳng biết từ bao giờ, cô đã âm thầm bước từng bước vào trái tim cậu thiếu niên ngang ngược ấy và sống trong trái tim anh từ thời niên thiếu cho đến mãi mãi sau này. Hình Khải yêu Hình Dục, yêu nụ cười, yêu đôi mắt, yêu cả những ánh buồn thấp thoáng lướt qua nơi đáy mắt dịu dàng. Đối với anh, cô quan trọng như không khí, thiếu cô, anh sẽ không thể sống nổi, bởi anh yêu cô hơn chính sinh mạng của mình.“Nếu có kiếp sau, anh nguyện làm một hạt mưa, thay thế giọt nước mắt đau thương, lướt qua đáy mắt em.”Trong cuộc đời của mỗi người, thanh xuân có lẽ là quãng đời đẹp nhất, vậy mà Hình Khải lại dùng khoảng thời gian quý giá ấy chỉ để âm thầm bảo vệ, chở che và yêu thương một người. Từ khi còn là cậu thiếu niên mười lăm tuổi đến khi trở thành một người đàn ông thành đạt, có lẽ mọi sự cố gắng, mọi nỗ lực của anh đều xoay quanh người con gái ấy. Thế nhưng, Hình Dục luôn cố đẩy anh ra xa và rồi suýt chút nữa cô đã bỏ lỡ một người đàn ông yêu cô hơn tất Dục luôn tỏ ra lạnh lùng với Hình Khải, không phải vì cô không yêu anh. Cô cũng yêu Hình Khải, rất yêu, nhưng cô lo sợ, cô sợ rằng nếu như nhận lời yêu anh rồi, đến một ngày nào đó hai người họ sẽ trở thành hai người xa lạ. Cô sợ anh sẽ vứt bỏ cô như cái cách anh rời xa những người con gái khác. Cô sợ mình sẽ chẳng giữ nổi trái tim anh. Thế nên, Hình Dục tình nguyện trở thành em gái của anh, yêu anh trong âm thầm. Yêu nhưng cố chấp không bày tỏ, Hình Dục đem tất cả nhớ thương của mình gửi vào từng trang nhật kí. Mình ước rằng Hình Khải có thể đọc được những câu chữ Hình Dục viết bằng tất cả thương yêu ấy sớm hơn một chút, nếu như vậy, có lẽ hai người họ sẽ được ở bên nhau lâu hơn. Và phải chăng, nếu Hình Khải có thể hạ thấp cái tôi của mình xuống một chút thì anh và cô sẽ không để lỡ những năm tháng tuổi xuân đẹp đẽ vô chung thì “Anh hận anh yêu em” là một bộ truyện đáng đọc. Tuy nhiên, hình tượng nữ chính được xây dựng quá mức bi quan đôi khi làm mình cảm thấy ức chế. Sự bi quan của Hình Dục đã ngày càng đẩy Hình Khải ra xa, nhân sinh quan quá mức tồi tệ của cô đã làm khổ cả bản thân và Hình Khải. Cuối cùng, Hình Dục mất trí nhớ, cô biến thành một người hoàn toàn khác, như trở thành một đứa trẻ cần được Hình Khải chăm sóc, chở che. Mình không thích sự bi quan của nữ chính, nhưng rất ấn tượng và cảm động bởi tình cảm mà cô dành cho Hình Khải. Thế nên, thực sự mà nói thì cái kết này không làm mình thấy thoải mái. Mình không muốn Hình Dục quên đi tất cả, không muốn cô quên đi những thương yêu thầm kín mà cô chưa dám bày tỏ với anh, không muốn cô quên đi rằng cô từng cố chấp mà yêu người đàn ông ấy theo một cách rất đặc biệt của riêng bạn sắp bị sâu răng bởi những bộ truyện sủng ngọt hoặc sắp nhồi máu cơ tim vì những tình tiết ngược lên bờ xuống ruộng, thì “Anh hận anh yêu em” có lẽ sẽ phù hợp với bạn, một bộ truyện không quá bi thương và vừa đủ ngọt '' Trích từ truyệnReview by Thiên Dung HoaMinh họa Bún TầnBản quyền hình ảnh minh họa thuộc về page RVNT0105 Nếu bạn sắp bị sâu răng bởi những bộ truyện sủng ngọt hoặc sắp nhồi máu cơ tim vì những tình tiết ngược lên bờ xuống ruộng, thì “Anh hận anh yêu em” có lẽ sẽ phù hợp với bạn, một bộ truyện không quá bi thương và vừa đủ ngọt ngào. Thể loại Hiện đại, quân nhân, ngược, nam chính thâm tình, HE Độ dài 42 chương + 2 ngoại truyện Tình trạng Hoàn - đã xuất bản Khi thật sự đem lòng yêu thương một người, người ta thường sẽ cho đi tất cả, bởi nếu đã đem hết tâm tư đặt vào một người nào đó, sẽ chẳng có ai còn nhớ được rằng phải giữ lại cho bản thân mình thứ gì nữa. Hình Khải đã yêu Hình Dục theo cách như vậy, yêu đến khờ dại, yêu đến mềm yếu, yêu đến mức tình nguyện dành cả thanh xuân để đợi chờ. “Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên hoang. Bởi vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi.” Có người nói rằng “Khoảng cách xa nhất trên thế giới này là em yêu anh nhưng anh không biết”. Có lẽ đúng là như vậy. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, mà giấu chặt tình yêu ấy vào nơi sâu thẳm nhất trái tim mình. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, để rồi suýt chút nữa hai người họ đã để lỡ mất nhau. Hình Dục tên thật là An Diêu. Bố mẹ cô đều là quân nhân, không may hi sinh khi đang làm nhiệm vụ. Giây phút nhìn thấy thi thể của bố mẹ, An Diêu không còn muốn sống nữa, cô lao ra trước mũi xe của một cán bộ cấp cao, muốn được đi theo bố mẹ. Nhưng chiếc xe ấy đã kịp phanh lại, người ngồi trên xe không những không quát nạt cô, ngược lại còn ân cần hỏi han và nhận cô làm con nuôi. Từ đó, An Diêu bước chân vào nhà họ Hình, trở thành em gái nuôi của Hình Khải. Khi Hình Dục gặp Hình Khải, anh là một thiếu niên nghịch ngợm, thậm chí có phần hư hỏng. Anh cậy cha mình có quyền có thế, liên tục ra ngoài gây sự phá phách. Mẹ Hình Khải mất sớm, cha lại chọn sai cách để dạy dỗ anh, thế nên có thể nói, gặp được Hình Dục là điều may mắn nhất trong cuộc đời Hình Khải. Bởi vì chỉ có Hình Dục mới có thể hiểu được anh, không có cô, có lẽ anh sẽ mãi chỉ là một đứa trẻ mất phương hướng. Ban đầu, Hình Khải vô cùng ghét bỏ cô gái quê mùa Hình Dục. Vậy mà chẳng biết từ bao giờ, cô đã âm thầm bước từng bước vào trái tim cậu thiếu niên ngang ngược ấy và sống trong trái tim anh từ thời niên thiếu cho đến mãi mãi sau này. Hình Khải yêu Hình Dục, yêu nụ cười, yêu đôi mắt, yêu cả những ánh buồn thấp thoáng lướt qua nơi đáy mắt dịu dàng. Đối với anh, cô quan trọng như không khí, thiếu cô, anh sẽ không thể sống nổi, bởi anh yêu cô hơn chính sinh mạng của mình. “Nếu có kiếp sau, anh nguyện làm một hạt mưa, thay thế giọt nước mắt đau thương, lướt qua đáy mắt em.” Trong cuộc đời của mỗi người, thanh xuân có lẽ là quãng đời đẹp nhất, vậy mà Hình Khải lại dùng khoảng thời gian quý giá ấy chỉ để âm thầm bảo vệ, chở che và yêu thương một người. Từ khi còn là cậu thiếu niên mười lăm tuổi đến khi trở thành một người đàn ông thành đạt, có lẽ mọi sự cố gắng, mọi nỗ lực của anh đều xoay quanh người con gái ấy. Thế nhưng, Hình Dục luôn cố đẩy anh ra xa và rồi suýt chút nữa cô đã bỏ lỡ một người đàn ông yêu cô hơn tất cả. Hình Dục luôn tỏ ra lạnh lùng với Hình Khải, không phải vì cô không yêu anh. Cô cũng yêu Hình Khải, rất yêu, nhưng cô lo sợ, cô sợ rằng nếu như nhận lời yêu anh rồi, đến một ngày nào đó hai người họ sẽ trở thành hai người xa lạ. Cô sợ anh sẽ vứt bỏ cô như cái cách anh rời xa những người con gái khác. Cô sợ mình sẽ chẳng giữ nổi trái tim anh. Thế nên, Hình Dục tình nguyện trở thành em gái của anh, yêu anh trong âm thầm. Yêu nhưng cố chấp không bày tỏ, Hình Dục đem tất cả nhớ thương của mình gửi vào từng trang nhật kí. Mình ước rằng Hình Khải có thể đọc được những câu chữ Hình Dục viết bằng tất cả thương yêu ấy sớm hơn một chút, nếu như vậy, có lẽ hai người họ sẽ được ở bên nhau lâu hơn. Và phải chăng, nếu Hình Khải có thể hạ thấp cái tôi của mình xuống một chút thì anh và cô sẽ không để lỡ những năm tháng tuổi xuân đẹp đẽ vô ngần. Nhìn chung thì “Anh hận anh yêu em” là một bộ truyện đáng đọc. Tuy nhiên, hình tượng nữ chính được xây dựng quá mức bi quan đôi khi làm mình cảm thấy ức chế. Sự bi quan của Hình Dục đã ngày càng đẩy Hình Khải ra xa, nhân sinh quan quá mức tồi tệ của cô đã làm khổ cả bản thân và Hình Khải. Cuối cùng, Hình Dục mất trí nhớ, cô biến thành một người hoàn toàn khác, như trở thành một đứa trẻ cần được Hình Khải chăm sóc, chở che. Mình không thích sự bi quan của nữ chính, nhưng rất ấn tượng và cảm động bởi tình cảm mà cô dành cho Hình Khải. Thế nên, thực sự mà nói thì cái kết này không làm mình thấy thoải mái. Mình không muốn Hình Dục quên đi tất cả, không muốn cô quên đi những thương yêu thầm kín mà cô chưa dám bày tỏ với anh, không muốn cô quên đi rằng cô từng cố chấp mà yêu người đàn ông ấy theo một cách rất đặc biệt của riêng mình. Nếu bạn sắp bị sâu răng bởi những bộ truyện sủng ngọt hoặc sắp nhồi máu cơ tim vì những tình tiết ngược lên bờ xuống ruộng, thì “Anh hận anh yêu em” có lẽ sẽ phù hợp với bạn, một bộ truyện không quá bi thương và vừa đủ ngọt ngào. ___________ '' '' Trích từ truyện Review by Thiên Dung Hoa - Minh họa Bún Tần Bản quyền hình ảnh minh họa thuộc về pageRVNT0105

anh hận anh yêu em review